-
[COLOR="#0000CD"][SIZE=4][SIZE=6]NGUYÊN ĐÁN TÌNH THƠ[/SIZE]
-ss-
Đầu năm cầm bút nhìn ra cửa
Vẫn cảnh thường ngày có khác chi
Sáng vẫn lên xe đi làm sớm
Giá lạnh trời đông , nghĩ ngợi gì !?
Hoàng Oanh cất giọng mừng xuân mới
Dĩa nhạc xưa rồi nghe vẫn hay
Duy Khánh , nỗi lòng người mẹ đợi
Con vẫn không về xuân năm nay....
Đêm chưa tàn, Freeway còn vắng
Tuần lễ năm ngày quen lối quen
Hai mươi năm thời gian nằng nặng
Nợ áo cơm, trăng cũng như đèn!
29 dặm dài cho ta nhớ
Chuyện tù, chuyện lính, chuyện quê nhà
Tình cũng một lần buồn dang dở
Em sang sông, tù tội rừng xa...
Tết nầy ta thấy vui nhiều lắm
Nhờ có em, nắng ấm trời đông
Gió mát trưa hè đời thấy thắm
Bướm với hoa, thuận ý xuôi lòng
Bài thơ em viết từ thương nhớ
Gió chuyển về đây chữ rớt rơi
Ta nhặt trăm lần đều vẫn thấy
Chữ thương chữ nhớ khắc in đời ...
Tết nầy ta thấy lòng vui lắm
Rộn rã trông mong đợi với chờ
Ta đợi phone reo, chờ em nói
Những lời như mật chảy thành thơ...
Cám ơn Thượng Đế thương đền trả
Một đóa hoa hồng không có gai
Giòng sông thương nhớ êm đềm chảy
Ta với em tha thiết từng ngày
Năm nầy buốt lạnh hơn năm trước
Nhưng tự trong ta thấy ấm lòng
Cô bé cười vui như pháo tết
Mắt đen lay láy má tươi hồng !
Xuân của đất trời mai đào nở
Xuân của lòng ta ...Có dáng em
thylanthảo[/SIZE][/COLOR]
-
[COLOR="#0000FF"][SIZE=3][SIZE=7]VẪN TÂM LÒNG NHỚ[/SIZE]
*
[SIZE=6]* PHÚ YÊN[/SIZE]
Ta về em trốn ở đâu
Trong tầm mắt nhớ một màu bụi đen
Rất nhiều đêm giấc muộn phiền
Trở trăn dệt mộng, tình riêng ngọt ngào
Cầu Đà Rằng gió xuyền xao
Con đường lộ 7 máu đào ướt loang
Ngày đi vó ngựa câu dòn
Bước về chiến hữu thấm đòn ngất ngư
Phú Yên lòng bỗng chần chừ
Phố hoang đường vắng cũng từ giã thôi
Em đi, em ở cách đời
Ta ngơ ngác ngó, ta cười mình ta…
* [SIZE=6]XUÔI NAM[/SIZE]
Chập chờn đêm thấy xót xa
Mỏi mê tạm nghỉ cũng là tình thân
Ta chào ý thật ân cần
Tìm ra tỉnh lộ bâng khuâng lối về
Phương Nam bước nặng não nề
Em cưới mắt lệ ủ ê thật kỳ
Sau lưng là bụi phân ly
Sài Gòn xa cách còn chi ân tình
Tủi thân ta biết phận mình
Về Nam nát bước gập ghềnh nổi trôi
Quân vương có hiểu cảnh đời
Thân làm chốt thí…mạng người rẻ khinh…
thylanthảo[/SIZE][/COLOR]
-
[SIZE=3][COLOR="#0000CD"][SIZE=6]VẾT KHẮC TÌNH XƯA[/SIZE]
*
Một chút buồn thương, trời xa xứ
Làm sao quên được mắt năm xưa
Màu nâu ươn ướt tình nhung nhớ
Một thuở đời ta ướp gió mưa…
Mười mấy năm, lòng vẫn thương quê
Trong mơ bước rối lối quay về
Nủa đêm tỉnh giấc ta buồn lắm
Một cảnh hai đời ý mỏi mê
Em ướp đời ta chút dị hương
Chiếu chăn chia xẻ ấm canh trường
Đôi môi tìm ngọt hương trăng mật
Ta siết vòng tay đậm luyến thương…
Tóc xõa rối đùa phủ lấy thân
Em cười đêm tối ấm tay trần
Run run vuốt lấy niềm ân ái
Một chút mê đời buốt rẽ phân
Ta trải đời ta cảnh tội tù
Mùa xuân đang thắm bỗng vàng thu
Ta đi, lối bước đường vô định
Từ đấy tình chia cách mịt mù
Trở giấc đời em chăn chiếu đơn
Trách đời, ta biết nói gì hơn
Làm sao giữ bước em im được
Phận mỏng riêng đau nuốt tủi hờn
Nhung nhớ lòng ta vẫn giữ riêng
Chữ ân, chữ ái nát ưu phiền
Thôi thì tình ý con đò lỡ
Sóng chuyển đò xa, bến rũ yên,!!
Em lỡ tình em, ta xót xa
Làm sao nối lại ý tơ ngà
Ta quay lưng bước lòng chua xót
Đôi mắt em buồn héo cánh hoa
Đời đã vào thu, tình vẫn nhớ
Trời xa vạn dặm rẽ uyên ương
Nửa đêm choàng tỉnh nghe em thở
Ta vẫn mê- bờ môi ngát hương …
Chữ duyên, chữ phận buồn cho số
Bước lẻ chia lìa, thương nhớ thêm…
THY LAN THẢO
[/COLOR][/SIZE]
-
[COLOR="#0000FF"][SIZE=3][SIZE=6]B ẠN XƯA- MEN ĐẮNG ÔN ĐỜI CŨ[/SIZE]
*
- Gửi VO CHO
Thằng bạn cười khan sau khi cạn
Ly bia tràn bọt buổi tương phùng
Dô đi - mừng buổi đời lưu lạc
Chiến bại nhưng đâu nhục chí hùng...
Nhắc lại những ngày tàn cuộc chiến
Mắt nó mơ màng nhớ chuyện xưa
Mấy năm sương gió còn lưu luyến
Đời thật ngang tàng dẫu gió mưa ...
Đang bay yễm trợ cho quân bạn
Khói lửa mịt trời bom đạn rơi
Được lệnh nó trở về hậu cứ
Lệnh hàng tao tưởng đã sập trời ...!
Dô đi - mười mấy năm lưu lạc
Đâu biết có ngày lại gặp nhau
Giặc bắt đưa tao về Trảng Sụp
Còn mầy ra Bắc chịu thương đau ...!
Đói khát đày thân có sá gì
Thất thời chiến bại trách làm chi
Nhưng nhìn lũ khỉ nhi nhô múa
Ta tiếc thân sinh - bất đắc thời .
Sáu năm nuốt nhục vững chân đời
Có được phút nào cảm thấy vui
Bạn tù lắm đứa quay lưng lại
Khuất phục cam thân để giặc cười ...
Về quê,nương náu bên cha mẹ
Lòng rực câm thù khi bước chân
Đi dưới lá cờ sao máu đỏ
Thấy lòng nhục tủi thẹn cho thân
Biển Đông, nó lạy từ cha mẹ
Thà chết còn hơn sống xích xiềng
Chữ tự do - bạc tiền quá rẽ
Đâu mua bán được nỗi ưu phiền ...
Thấm chút men cay, lòng nó dịu
Lửa chiến trường xưa pháo tơi bời
Mấy năm tù tội thân oan nhục
Thì biển Đông kia khó dứt đời.
-Uống đi, mầy tám năm tù tội
Mắt nhìn đã rõ chuyện thế nhân
Tụi mình tuổi trẻ đành cam chịu
Đâu thể nhục thân - thẹn ý hèn ...
Dô đi - đất lạ đời vay trả
Đâu dễ gì gặp lại hôm nay
Áo cơm nhiều lúc buồn thân lạ
Trắng mắt nhìn đêm đếm tháng ngày ...
THY LAN THẢO[/SIZE][/COLOR]
-
[COLOR="#800080"][SIZE=4][SIZE=6]VẾT NẶNG LÒNG ĐAU[/SIZE]
*
[IMG]http://i61.tinypic.com/29e8o6.jpg[/IMG]
*
Nằng nặng đường trơn ướt
Thương cho loài đĩa trâu
Có biết gì ân phước
Nắng gió bạc đầu râu.
Ngày nào tay cầm bút
Viết từng chữ thánh hiền
Nằm ở trong trang sách
Lắm người đẹp như tiên.!
Ta đổi tay cầm súng
Học cách bắn giết người
Quê hương đầy vết phỏng
Đường thắm ướt máu tươi
Tự tay ta buông súng
Giữa bạn bè ngác ngơ
Tự tay ta cởi áo
Tương lai vết đen mờ
Ơi rừng sâu núi thẳm
Heo hút cảnh âm ty
Gió rừng rên sầu thảm
Làm sao bước trở về
Sống chung loài quỷ dữ
Nhìn cờ máu bay bay
Ngày nào ta còn thở
Còn nghe tiếng thở dài!
Ta xa rừng, phép lạ
Xương xóc lộ đầy thân
Giữ bước chân đừng ngã
Giữa bụi bặm cõi trần.
Ta xa thiên đường đỏ
Bước đời nắng tự do
Trên đường đầy hoa bướm
Đâu sợ sóng giỡn đò!
Vậy mà nhiều đêm thức
Chập chờn trong cơn mơ
Thấy cảnh tù trước mắt
Lòng đau nóng như hơ
Dễ gì ta quên được
Vết khắc tận tâm lòng
Giặc biết gì ân phước
Đổi kiếp- Lũ lòng tong …
thy lan thảo[/SIZE][/COLOR]
-
[SIZE=4][COLOR="#4B0082"][SIZE=6]VẪN GỢI Ý BUỒN[/SIZE]
*
Nửa phận yên buồn…gió lãng xa
Ở đâu cũng chẳng phải quê nhà
Mấy năm rừng núi chưa quên được
Tuổi đã vào thu…chút nắng tà !
Bạn ta hoang mộ nằm đâu đó
Sức kiệt, tàn hơi rất thảm thương
Lửa chiến trường xưa quen mưa gió
Mà nay chịu nhục sống thê lương…
Thay trâu xuống ruộng cày cho đất
Tơi tả giống như chuyện đổi đời
Đốn củi trên rừng ta biết mất
Một thời xuân trẻ vắng tiếng cười
Đêm nằm xương cấn đau trăn trở
Trí vẫn quay về lối bước xưa
Con nhỏ ngày đi ta thương nhớ
Bây giờ biết có ướt giông mưa?!
Mẹ cha, tuổi hạc thu vàng lá
Có đủ cơm ăn, áo mặc lành
Đổi cờ bao chuyện buồn nhục nhã
Cây rừng úa lá, mất màu xanh…
Nửa bước đời trôi không im ả
Cuồng phong dồn dập nổi ba đào
Ta bước, nắng hồng trên đất lạ
Vẫn nghe tâm động.sóng nghẹn ngào.!
Mẹ cha nay đã yên lòng đất
Cờ đỏ vẫn bay trêu chọc đời
Lòng vẫn mong chờ không để mất
Niềm tin về lại dẫu xa xôi…
Nhiều khi ta muốn quên yên phận
Nhưng gió tháng tư cứ gợi buồn…
thylanthảo[/COLOR][/SIZE]
-
[COLOR="#FF0000"][SIZE=7]ĐẸP NHƯ THƠ[/SIZE]
-ss-
( Gởi các bạn chung chuyến về: Tr/Tá Điện. Tr/Tá Sĩ, Tr/tá Đã, T/Tá Trực, Đ/úy Khiêm....)
[IMG]http://i62.tinypic.com/2iglus7.jpg[/IMG]
[SIZE=4]Giã biệt rừng thiêng đất Bắc Hà
Hoang sơn khổ địa cảnh đời xa
Một bầy mã diện như ma quỷ
Lối cũ đường xưa trở lại nhà...
Lũ tù thuở ấy chưa già lắm
Dù đã lưu đày hơn tám năm
Cổng trại Nam Hà he hé mở
Cảnh đời dương thế giống cõi âm
Từ ga Hàng Cỏ lên xe lửa
Dòn dả còi tàu đêm nửa khuya
Công an coi tù lên tử giã
Trao giấy tha, lời chúc bước về !
Từ trong tù kín ra tù hở
Đường phố Thăng Long chẳng có gì
Những bài văn, trí ta còn nhớ
Hà Nội oai hùng trong sử thi!
Ba mươi sáu cảnh đẹp phố phường
Hà thành văn vật ngát trời hương
Bây giờ nhếch nhác trông dơ dáng
Tiếng chửi thề vang khắp nẻo đường ...
Trong toa xe lửa đông như kiến
Ồn ào dậy chợ một lũ ong
Hàng hóa, người ta ngồi bít lối
Thiên đường Cộng sản lá cờ hồng !
Hơn tám năm dài trong lao nhục
Mấy lần mang bệnh tưởng vùi thây
Lên rừng đốn củi ăn khoai sắn
Phước độ cho nên có ngày nầy .
Một toa gần đầy tù được thả
Hành tranh nhẹ hễu có gì đâu
Những người xa lạ luôn nhìn ngó
Người lính năm xưa tóc bạc đầu !!
Người ta thua kém mình trăm thứ
Vậy mà chiến bại nhục đau không
Một lũ cầm quyền loài hoang thú
Ác tâm, cuồng dã ý như lòng .
Ta về giữa cảnh đời thê thiết
Địa ngục trần gian giặc đã xây
Lứa tuổi ta sinh đành chịu thiệt
Thiên đường Cộng Sản mộng trên mây...
Bạn ta xương trắng rơi cùng khắp
Lối chiến trường xưa nắm mộ hoang
Bao nhiêu tuấn kiệt vùi thân xác
Khắp các trại tù không khói nhang .!!
Làm sao quang phục cờ xưa cũ
Đuổi lũ cuồng ngông trả lại dân
Mái ấm gia đình xây hạnh phúc
Oan hồn tử sĩ được siêu sinh
Bao nhiêu năm rồi ngày giặc thả
Lòng ta nhớ mãi vẫn không quên
Cờ xưa đã mất ai đền trả
Vất vưởng hồn oan tiếng vọng rền.!
Việt Nam ơi! Hồn thiêng quốc tổ
Gợi ý muôn dân phá xích xiềng
Đợ dân, bán nước là do đảng
Tiền tài danh vọng giữ tư riêng ...
Bốn phương về lại ngày vui lắm
Gió lộng hân hoan đẹp sắc cờ
Ba sọc đỏ hồng tươi sắc đậm
Thanh bình thật sự đẹp như mơ !!
thylanthảo[/COLOR]
[/SIZE]
-
[SIZE=4][SIZE=6][COLOR="#FF0000"]thương nhớ MẸ[/COLOR][/SIZE]
-ss-
[IMG]http://i60.tinypic.com/21j53j9.jpg[/IMG]
[COLOR="#0000FF"]Dĩa đậu bắp hấp cơm
Chén chao dầm chanh đường
Mây trắng thấp chiều hôm
Mâm cơm buổi đời thường!
Nhìn mâm cơm lòng con xúc động
Nhớ làm sao ray rứt xót lòng
Trái đậu bắp, bàn tay của mẹ
Nồi cơm chiều bên bếp lửa hồng
Giặc thả con về nhà nghèo lắm
Sống nhờ lương chị dạy học trò
Quốc biến, gia bần mới thấy thấm
Chữ trung, chữ hiếu...Một vần thơ.!
Mẹ vo gạo mốc hai lon gạo
Vừa đủ ăn cho bốn mẹ con
Nhìn xuống, lắm nhà còn ảo não
Cháo rau lạt muối xác hao mòn...
Mâm cơm đạm bạc mà vui lắm
Tíu tít tiếng cười, chuyện râm rang
Con trong tù mẹ buồn sầu thảm
Nay đoàn viên mẹ hết thở than !
Đất người ăn mặc dư thừa lắm
Rau đâu, bây giờ tới tuổi cao
Thịt thà, chè, kẹo đâu dám rớ
Mỡ, máu, đường...tăng dễ ốm đau
Con ăn đậu bắp mà con nhớ
Tay mẹ quằn cây hái mỗi chiều
Nhiều đêm con ngủ mà con mớ
Con gọi bao lần tiếng MẸ YÊU
Cảnh nhà đạm bạc nhưng vui vẻ
Chị mẹ đủ đầy thương mến nhau
Đất người đầy đủ nhưng buồn tẻ
Nhớ mẹ yêu thương, lệ chực trào !
thylanthảo[/SIZE]
[/COLOR]
-
[SIZE=6][COLOR="#B22222"]sống cõi âm
-ss-[/COLOR][/SIZE]
[IMG]http://i61.tinypic.com/ea5dzk.jpg[/IMG]
[SIZE=4][COLOR="#800080"]Mền mỏng, mùng thưa ...lạnh thấu xương
Trở trăn ú ớ suốt đêm trường
Làm sao xóa hết, quên quên hết
Để dạ không buồn chuyện gió sương ...
Ôm ngực ho hoài không ngủ được
Sáng nay cuốc đất gặp trời mưa
Mưa đông, gió bấc, màu da tím
Rau cháo gì đâu, thuốc cũng chưa !!
Bó gối gục đầu ngồi như khỉ
Đèn tù leo lét ánh ma trơi
Xương sườn cong cớn theo từng nhịp
Khúc khắc ho khan ...Chán mớ đời !
Bụng lép quần thun cứ tuột hoài
Rau hoang, cỏ dại sống qua ngày
Cõi trần sao giống như âm phủ
Héo thịt mòn da kiếp ngục đày ...!
Tiếng kẻng ậm ờ vang nhức óc
Một ngày mới đến một ngày lui
Trời đông lạnh nứt luôn da thịt
Tháng hạ thân trần da đen thui.
Ta muốn cười lên cho hả hơi
Chỉ là ý tưởng đến vui chơi
Sức cùn, lực tận thân như bún
Trần thế nay mai vĩnh biệt rồi...
Sống cảnh a tỳ hơn tám năm
Chịu bao cay đắng nhục giam cầm
Nợ đời còn nặng nên không chết
Đau tức căm hờn nhớ cõi âm...
thylanthảo[/COLOR][/SIZE]
-
[SIZE=7][COLOR="#FF0000"]đêm nằm sân thượng
-ss-[/COLOR][/SIZE]
[IMG]http://i59.tinypic.com/zxjgat.jpg[/IMG]
[SIZE=4][COLOR="#0000CD"] Tối đen một khoảng trời buồn
Nằm trên sân thượng nhìn sương phủ mờ
Rừng xa hoang thú chực chờ
Con đường lộ 7 ai ngờ được đâu!?
***
Chinh chông trải bước dãi dầu
Nhìn đâu cũng thấy một màu thê lương
Ta dừng chân, Trại Lam Sơn
Yên đêm nay rất khó lường ngày mai
***
Khó tìm yên giấc ngủ dài
Tay ôm thép súng buồn thay phận mình
Pleiku, Phú Bổn..., điêu linh
Về đây Bà Rịa gập ghềnh bước chân
***
Chạy hoài rời rã xương gân
Bao giờ trăng sáng nghĩa ân vuông tròn
Hay là cứ mãi héo hon
Chông gai đường bước lối mòn chen nhau
***
Tai nghe sóng biền Vũng Tàu
Sóng đời dồn dập tức trào máu tươi
Quân vương có thấu cho đời
Những người lính đã một thời dọc ngang
***
Lệnh hèn ban xuống phủ phàng
Cờ ma, lính quỷ đầy đường khổ chưa??!![/COLOR][/SIZE]
[SIZE=5][COLOR="#800080"]thylanthảo[/COLOR][/SIZE]